Tặng bạn hơn 200 bài bolero tuyệt đỉnh, 20 tiểu thuyết kinh điển, và bộ sách nói dạy con làm giàu. Tải xuống
Ông Vàng A Chia - người đã không bỏ một phiên chợ tình nào ở Mộc Châu từ 30 năm qua chia sẻ: "Tôi đến đây chỉ để gặp cánh bạn già, uống rượu rồi khơ khớ cười thôi à. Tôi được biết, chợ tình này không chỉ của người Sơn La mà cả của người Mông từ Nghệ An đến Yên Bái hay Lào, Thái. Vui sướng nhất có lẽ là cánh thanh niên, nhiều cậu sướng lắm vì tìm được người vợ tốt”.
Ngày 1-9 là phiên chợ chính, nên từ đêm 30 và 31-8 nhiều chàng trai cô gái đã thấp thỏm chờ ngày mới, chờ một thời khắc tuyệt đẹp của tình yêu. Đó là hai đêm thực sự khiến họ hồi hộp, chờ đợi để đến một đêm khó lòng chợp mắt. Họ có thể tìm chỗ ngủ ở bất cứ nơi đâu, ngay sân vận động, dưới gốc cây, giữa bậc tam cấp, hiên nhà thậm chí là trên một tảng đá. Họ thường đi thành từng nhóm để hỗ trợ lẫn nhau, giúp đỡ nhau khi có sự cố xảy ra và cũng tạo ra sự đoàn kết, lãng mạn, vui vẻ. Đêm 1-9, rạng sáng ngày 2-9, khi các chương trình ca nhạc và màn bắn pháo hoa chào mừng Tết độc lập kết thúc, dòng người đổ về các trục đường chính ở thị trấn. Chợ tình lúc này diễn ra ở bất kỳ đâu. Các thiếu nữ lại tiếp tục đi bên nhau, môi hồng chum chím, nụ cười duyên, đứng bên cạnh hoặc đi theo sau họ là những chàng trai mới lớn.
Có một điều, khiến du khách đi du lịch Mộc Châu, đến tham quan, trải nghiệm chợ tình Mộc Châu hơi thất vọng, đó là sự nguyên sơ của chợ tình đã bị thời kinh tế thị trường lấn át. Tiếng khèn và tiếng hát thực sự của các chàng trai chinh phục các cô gái không còn nhiều, thay vào đó là tiếng hát trong chiếc điện thoại, hoặc cát-sét. Nhưng điều đó cũng có thể hiểu được, người dân nơi đây không có lỗi. Và dẫu sao, đây cũng vẫn được coi là một lễ hội đẹp. Tập tục "bắt vợ” của người Mông để hai người không quen biết sau 3 ngày trở thành vợ chồng không còn phổ biến như trước đây, nhưng "phong cách” yêu hết sức hồn nhiên, độc đáo của họ vẫn đáng trân trọng.
